Tuần vừa rồi
mình đọc ngấu nghiến các bài báo về Trung Quốc thập bát tiệc. Ừ thì mình cũng mong là người dân Trung Quốc có cuộc
sống sung túc hơn, tiêu xài nhiều hơn một tí, sản xuất mạnh hơn một tẹo để mình
còn có cơ hội tiêu dùng hàng made in
China trong dài hạn. Trong thời gian tới, những quyển sách viết về Trung Quốc (lại) sắp được xuất bản. Sinh
viên không xu dính túi như mình sẽ ngồi lót gạch đợi bản e-book được phát tán
trên mạng rồi download miễn phí. (Ở Việt Nam sướng lắm. Các ông cụ như Nytimes
hay Wall Street Journal vốn chỉ dành 10 bài miễn phí hàng tháng cho độc giả.
Nhưng nhờ Internet lỏng lẻo, mình có thể bỏ túi vài chiêu ‘vượt rào’ để lúc nào
cũng có thể đọc bài của các cụ miễn phí.)
Tuần vừa rồi mình có đọc quyển “On managing yourself,” 1 trong 6 quyển trong bộ sách Harvard Business Review - HBR's Must Reads và thấy nó rất tuyệt vời. Quyển sách đó hướng dẫn cách đánh giá bản thân, chọn lọc cơ hội và sống tốt hơn. Mình thấy nó rất có ích cho các bạn sinh viên và học sinh Việt Nam. Nhưng mà khi mình gửi nó cho các bạn trong e-mail list của mình thì chẳng nhận được phản hồi nào. Haizz, buồn ghê ta.
Link download bộ
sách HBR’s must reads:
password: ebooksclub.org
(Nguồn: Blog chú Nguyễn Đình Huynh.)
Đám cưới chị họ
mình, đã diễn ra trong tuần này, funny lắm. Trong đám cưới, ngay cả hai nhân vật
chủ chốt của buổi tiệc là cô dâu và chú rể cũng bị gạt ra khỏi tâm điểm của sự
chú ý. Trong số 800 khách mời hôm ấy, không biết có những ai thật sự biết đến
hai anh chị nhà mình nhỉ? Đám cưới anh chị cho mình cơ hội gặp lại những người quen.
Thời gian trôi, người thì đã phát phì, người đang mang bầu, người đang ngã bệnh,
người đã bạc trắng tóc, người đang chuẩn bị nghỉ hưu, người đang nghiện rượu,
người đang chết dần chết mòn.
Về lại thành phố
nhỏ của mình sau vài tháng xa cách mà thấy đau lòng. Người ta sẵn sàng từ bỏ cửa
hàng kinh doanh đã thành “thương hiệu truyền miệng” của mình gần 20 năm để chạy
theo lợi ích trước mắt ngắn ngủi. Thành phố giờ đây nhiều sự điên cuồng hơn, nhiều
khu biệt thự hơn, và nhiều xe cộ hơn. Nghĩ đến hình ảnh những con sông của
thành phố mình sẽ trở nên đen ngòm như sông Tô Lịch thì mình thấy sợ. Thật sự
mà nói, bây giờ mình thấy sợ phải về nhà bố mẹ, sợ cái cảnh phải tự vực bản
thân mình dậy, sợ nhìn lại những đồ đạc bao nhiêu năm không thay đổi, sợ cái
con phố tối tăm đầy ắp xe đạp của các nữ công nhân và xe tải 18 bánh chở hàng.
Tuần này hi vọng
sẽ crazy vì những điều hay ho, chứ không phải crazy vì những gì mình nhìn thấy ở
những người quen.
Những câu nói
hay trong tuần:
- Khi có hứng thú học nhất + trình độ học kém nhất = cơ hội học được nhiều nhất – Mr.thầy.
- “You are lucky, in a way that no one else is. Now, what are you going to do with your good fortune?” – Forbes.
- "You kind of want to manage it like you're in the dairy business. If it gets past its freshness date, you have a problem" – Tim Cook.
- “You do not practice mindfulness to heal yourself. You practice mindfulness to discover that you are well.” – Anonymus.
- “Either you think, or else others have to think for you and take power from you, pervert and discipline your natural tastes, civilize and sterilize you. ”- F.Scott Fitzgerald.
8h.00 chủ nhật,
té đi học tiếp. :D:D:D:D:D.
No comments:
Post a Comment