*Cảnh báo: Entry
này có thể sẽ đem lại cảm giác tức giận cho người đọc nhiều hơn các entry trước.*
Mình muốn bỏ cuộc.
Thật sự.
Làm ơn đừng có
hỏi tôi rằng: “Sau khi tốt nghiệp mày đi du học à?” một cách vô tư như thế nữa.
“Đi du học” có phải là món quà ông già Noel phân phát cho tôi đâu?
Ghen tị với mấy
bé giỏi giang quá đi. SAT > 2200. Nếu mà có cỗ máy thời gian, mình sẽ quay lại
quá khứ, bảo cái con bé 15 tuổi khi xưa rằng, vất IELTS đi, học TOEFL và SAT
đi, đừng sợ gì cả, cứ mạnh mẽ lên và “Tại sao mày lại có suy nghĩ ngây thơ rằng
đại học Việt Nam sẽ là nơi chốn dành cho mày?”
Mr.Thầy lúc nào
cũng “dỗ dành” trò. Theo lời của thầy Thái Bá Tân thì nôm na là: Một người thầy
bình thường là người thầy dạy học trò kiến thức. Người thầy xuất sắc là người
thầy truyền được cho trò niềm say mê học tập. Nếu có vinh dự được một người thầy
giỏi dạy, thì trò cũng phải ra trò.
Thôi kéo lê cái
thân này tiếp vậy. He he.
Sometimes, when
you’re in a bad mood, you want to pick up your phone and call somebody. Then
you realize that the ones on whom you want to rely don't care about you, and
that they will pretend listening to you or can not give you any good advice or they will
even tell you to give up. You can not call your parents since they are the
first ones to tell you that your dreams are unrealistic, that you can never
fulfill your dreams, that you’d better do only what they want you to do. That’s
the time when you know you have yourself to rely on.
tao không hiểu tại sao SAT lại khó với mày thế, huhu. Dù gì mày cũng phải ăn tươi nuốt sống toán vs môn tự nhiên của nó chứ T_T
ReplyDeleteSweetheart, tao phải học GMAT, không phải SAT. Mà tao đang học viết essay, khó dữ :)))
Delete